Sau khi ăn xong, bọn họ cùng nhau trở về ký túc xá.
Trên đường đi, Thẩm Lệnh Tư nói chuyện rất nhiều.
Nhưng cách hắn nói chuyện với Kiều Kiều lại không giống bình thường. Làm hội trưởng mấy năm, hắn rất giỏi trong việc ứng phó với từng loại người, thậm chí còn khéo léo hơn cả Đặng Tuần. Hắn biết cách chọn đề tài, lời nói nhẹ nhàng mềm mại, khiến người khác cảm thấy thoải mái, giống hệt như vẻ ngoài của mình.
Đương nhiên, điều quan trọng nhất không phải là cách hắn nói chuyện thế nào, mà là Ninh Tụng rõ ràng rất thích kiểu Thẩm Lệnh Tư như vậy.
Bộc Dụ nhận ra rằng, mỗi khi Ninh Tụng nhìn Thẩm Lệnh Tư, ánh mắt cậu đều sáng rực, giống như nụ cười của Thẩm Lệnh Tư có thể lan truyền, khiến cậu cũng bất giác cười theo.
Thẩm Lệnh Tư không chỉ tập trung vào mỗi Ninh Tụng. Khi nói chuyện phiếm, hắn vẫn sẽ đưa câu chuyện về phía Kiều Kiều, thậm chí thỉnh thoảng còn quay sang cả Bộc Dụ, cười khẽ: "Cái này chắc Bộc Dụ biết nhỉ?"
Hoàn toàn không để lộ một chút địch ý nào, cứ như những cảm xúc vi diệu lúc ăn cơm chỉ là ảo giác.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play