Nàng sốt ruột muốn xem thành quả, bận bịu cầm chén ngọc xúc gạo, tưới nước lên chỗ lúa mạch.
(Đừng có nói là gạo không trồng ra được lúa, không gian này của ta còn có thể hấp thu vàng! Ta cũng không phải trồng ở ngoài ruộng, rất khó lý giải sao?)
Liên tục tưới mấy cốc.
Sau đó xoay người ra khỏi không gian.
Đem mì đã nhào nặn thành một khối bột mì, ngón tay thoăn thoắt làm bánh bao nhân thịt, gói lại.
Tổng cộng gói 10 cái bánh bao lớn, đặt lên trên xửng hấp, nhìn thời gian, trước khi bọn hắn tan làm làm xong là hoàn toàn kịp.
Không lâu sau, phòng bếp liền bay ra mùi hương, mơ hồ còn có thể nghe thấy tiếng hàng xóm nghị luận:
"Nhà ai ăn thịt, thơm quá."
"Đúng vậy, nhà chúng ta hai tuần không ăn thịt, thèm chết rồi."
"Ai nói không phải đâu, sao không làm vào buổi tối lúc ăn cơm, như vậy ta ngửi mùi hương cũng có thể ăn một chén cơm."
Hứa Niên Niên bước thấp bước cao đi đến phòng bếp, hít sâu một hơi, cảm giác mình như được sống lại.
Bất quá, làm món ngon một hai lần thì được, làm nhiều dễ dàng bị để ý, tối nay mình có tiền, mua một bộ nồi niêu xoong chảo để vào không gian thì sẽ tiện hơn.
Tắt lửa, om thêm mấy phút, vén xửng hấp lên xem.
Bánh bao nhân thịt hấp xong, từng cái trắng trẻo mềm mịn trông rất là mê người, nàng nuốt một ngụm nước bọt.
Chuẩn bị cho Lão Lưu thẩm sáu cái, mình ăn bốn cái.
Không để ý nóng, trực tiếp bỏ vào trong bát, thổi thổi rồi cắn một miếng.
Vỏ mỏng thịt dày, một miếng liền cắn được nhân bánh, mình pha nhân bánh hương vị rất là ngon, đi tới thế giới này, lần đầu tiên được ăn thịt, toàn thân đều thoải mái.
Từng miếng từng miếng không dừng lại được.
Đặc biệt là nàng làm chân giò, mỡ đều thấm vào vỏ bánh bao, ăn rất ngon, rất thơm.
Một cái bánh bao lớn vào bụng, xoa dịu nỗi hoảng sợ khi đến thế giới này.
Đúng vậy, nàng hiện tại có không gian, có đồ ăn, ít nhất sẽ không giống nguyên chủ sống thảm như vậy.
Đem ba cái bánh bao nhân thịt còn dư lại, bỏ vào không gian.
Tìm một tờ giấy bóng kính, hai cái bánh bao một đôi gói lại, gói ba bao, lại đem bếp lò thu dọn một chút, mở cửa sổ ra thông gió.
Trong tay khoác lên cái túi nhỏ của mình, bên trong nhét bánh bao, liền hướng nhà bà mối đi.
Nhà bà mối cách nàng ở không xa, đi không bao lâu đã đến.
Đầu năm nay, mùa hè mọi người ở nhà đều mở rộng cửa thông gió.
Hứa Niên Niên dựa theo ký ức của nguyên chủ, đi một vòng liền thấy Lão Lưu thẩm đang hóng mát ở cửa, may mà chỉ có một mình bà.
Nếu không, Hứa Niên Niên thân là một khuê nữ, thật là có chút không biết giấu mặt vào đâu.
Nàng trực tiếp lấy gói bánh bao nhân thịt đã được đóng gói kỹ từ trong tay nải ra, cười đưa qua:
"Lưu thẩm, đang nghỉ ngơi ạ."
Lão Lưu thẩm định thần nhìn người trước mắt, tiểu cô nương này thật xinh đẹp, từ khi kết hôn bà liền thích làm mối, làm hơn 20 năm, thành không nói mấy trăm, cũng có hơn một trăm.
Còn chưa gặp qua người nào có khuôn mặt xinh đẹp như vậy, mặt trái xoan, chải tóc đuôi ngựa thật cao, thoạt nhìn sạch sẽ lại lưu loát.
nổi bật nhất chính là đôi mắt to ướt sũng, lúc nhìn chằm chằm người khác, trái tim đều mềm nhũn.
Ngay cả thanh âm này nghe vào tai cũng giòn tan dễ nghe vô cùng.
Cây quạt hương bồ trong tay bà đều ngừng lại:
"Đây là khuê nữ nhà ai vậy?"
Một người nổi bật như vậy, sao nàng lại chưa từng thấy qua?
"Lưu thẩm, ta là Hứa Niên Niên, nhị nữ nhi của Hứa Ái Quốc."
Lưu thẩm lúc này mới phát hiện, mặt mày này đúng là Hứa Niên Niên. Trước đó thấy nàng còn không xinh đẹp như vậy, hiện tại lại xinh đẹp đến thế này.
Đúng là nữ đại thập bát biến.
Bất quá, nhớ tới mấy ngày hôm trước, nàng cùng tỷ tỷ nàng nháo ra sự tình, mặt bà liền sa sầm xuống.
Sở dĩ tỷ lệ giới thiệu thành công của nàng cao, cũng bởi vì không phải ai nàng cũng giới thiệu.
Tựa như Hứa Niên Niên loại này, mấy ngày hôm trước vẫn yêu người ta chết đi sống lại, hôm nay tìm đến mình giới thiệu đối tượng, nói không chừng là tìm mình trêu đùa.
Nếu là thật cho người khác giới thiệu, cuối cùng không thành chẳng phải oán trách mình.
Vốn định mặt lạnh đuổi nàng đi, thật là, đem nàng trở thành cái gì?
Thế nhưng mũi bỗng nhiên ngửi được mùi hương từ giấy dầu truyền ra, vừa nghe chính là bánh bao lớn, nàng nuốt một ngụm nước bọt, trên mặt không lộ ra:
"Vô công bất hưởng lộc, ngươi tìm ta là có việc gì?"
Hứa Niên Niên đem bánh bao trong tay đẩy về phía Lưu thẩm, cười đến ngọt ngào:
"Lưu thẩm giới thiệu đối tượng là nổi tiếng nhất, ta muốn xem mắt."
Lưu thẩm có được câu trả lời như dự kiến, thật sự không nỡ buông bánh bao nhân thịt trong tay ra, đành phải hỏi tiếp:
"Ngươi đến chỗ ta, người nhà ngươi có biết không? Tiểu cô nương trực tiếp đến cửa, ngươi là người thứ nhất."
Hứa Niên Niên nghe ra sự do dự trong lời nói của Lưu thẩm:
"Lưu thẩm yên tâm, ta là đứng đắn muốn tìm đối tượng kết hôn, bởi vì cha mẹ ta công tác bận bịu, ta liền tự mình tới."
Lưu thẩm nghe đáp án này đã cảm thấy nàng nói không thật, bất quá nhìn thái độ của nàng lại rất tốt, có thể trò chuyện thêm hai câu:
"Với diện mạo của ngươi, nếu chưa từng qua lại với Hạ Thông Hạo, thì có thể tùy ý chọn đối tượng như chọn cải trắng vậy. Ngươi có yêu cầu gì với đối tượng xem mắt không?"
Nói chuyện đồng thời, bà cũng quan sát đối phương, phát hiện ánh mắt nàng rất chân thành, không hề nhìn đông nhìn tây, làm những động tác khác.
Chậc, trước kia sao lại luẩn quẩn trong lòng, muốn đi đoạt Hạ Thông Hạo, làm hỏng danh tiếng của mình?
Hứa Niên Niên suy nghĩ một giây, đưa ra câu trả lời:
"Cao 1m75 trở lên, nhân phẩm tốt, công việc chính thức, muốn trong hai tháng có thể kết hôn, tốt nhất diện mạo dễ nhìn một chút, quan hệ trong nhà không nên quá phức tạp..."
Lưu thẩm nghe xong, nắm tay đều cứng rắn.
thịt này bao thật không thể tùy tiện ăn, đang muốn cự tuyệt thì Hứa Niên Niên từ trong bao nhỏ lấy ra một nắm gạo sáng trong.
"Lưu thẩm, nếu thành, ta đưa cho ngài hai cân gạo này."
Đúng vậy, gạo này chính là sản phẩm từ không gian, lúc ra cửa nàng phát hiện đã có thể thu hoạch, còn có thể thao tác theo ý thức của mình.
Nhận thức này khiến nàng vui mừng, nàng tiện tay lấy một nắm mang ra.
Lời nói đã đến miệng của Lưu thẩm, cứng rắn nuốt trở về, gạo này có một cỗ hương thơm nhàn nhạt.
Nhà bọn họ điều kiện không tệ, nhưng cũng rất ít khi ăn được gạo có phẩm chất tốt như vậy, hiện tại gạo thường trộn lẫn đá nhỏ và những thứ linh tinh khác.
Gạo sạch sẽ như thế này, thật khiến người ta chảy nước miếng.
Hứa Niên Niên thấy Lưu thẩm động lòng, đem gạo đặt lên bàn.
Lưu thẩm thấy Hứa Niên Niên hào phóng, chỗ gạo này cũng đủ cho một bữa cơm, xem ra nàng đúng là thành tâm tìm đối tượng, nàng quyết định buổi tối sẽ ăn chỗ gạo này.
Tiểu cô nương tuổi trẻ xinh đẹp, học đến Cao nhị, cán sự lưu loát, dáng vẻ cũng tốt.
Tính cách cũng không giống như trong truyền thuyết, vô lý lười biếng, có thể tự mình làm bánh bao nhân thịt, không phải là người xấu.
Bà suy nghĩ một chút, những yêu cầu kia cũng có thể hiểu được:
"Khuê nữ, ngươi có ảnh chụp không?"
"Có."
Nguyên chủ là người yêu cái đẹp, chụp qua ảnh thẻ.
Lưu thẩm xem người trong ảnh, không bằng ngoài đời thực linh động, thế nhưng cũng được.
Vỗ vỗ bộ ngực của mình, sắc mặt rốt cuộc tốt hơn:
"Yên tâm đi, biết ngươi gấp, ta sẽ mau chóng tìm cho ngươi."