Đến giữa trưa, Vương thẩm liền lặng lẽ nói chuyện này với lão Vương:
"Đến lúc đó, ngươi kéo xe đẩy nhỏ cùng ta đi lấy đồ về."
Lão Vương ngậm điếu thuốc:
"Có đáng tin không? 400 cân không phải là một con số nhỏ, thật sự có thể làm được sao?"
Vương thẩm nghe vậy cũng có chút sợ hãi, nhưng khát vọng lương thực đã lấn át nỗi sợ:
"Ngươi sợ cái gì, ở trong bảo vệ đình của chúng ta, chứ có phải ở nơi khác đâu."
.
Về đến nhà, Hứa Niên Niên đã hơn mười giờ trưa, vừa vào cửa liền thấy Hứa Như Hoa với hai quầng thâm mắt, ngồi trên ghế sô pha cười âm dương quái khí:
"Hứa Niên Niên, ta xem ngươi có thể cao hứng đến khi nào."
Cho dù đính hôn với Lục Hoài Cẩn, nàng cũng phải xuống nông thôn làm thanh niên trí thức, nghe nói ở nông thôn có rất nhiều kẻ du thủ du thực, chà đạp thân thể nàng mới hả dạ, xem đến lúc đó Lục Hoài Cẩn còn muốn nàng nữa không?
Hứa Niên Niên nhìn đồng hồ, không có thời gian tán gẫu với Hứa Như Hoa:
"Đừng tìm đòn, hôm qua vừa đánh ngươi, hôm nay da lại ngứa rồi, chờ ta thu dọn xong sẽ đánh tiếp."
Hứa Như Hoa nhớ tới mấy cái bạt tai bị đánh kia, trên mặt lộ ra một tia nứt rạn.
Thật chán ghét Hứa Niên Niên, đáng lẽ nên sớm cho con bé đó xuống nông thôn.
Hứa Niên Niên về phòng, lập tức vào không gian tắm rửa, thay bộ quần áo hôm qua đã mặc, số nàng quá nghèo, chỉ có bộ này là mới mua.
Rửa mặt chải đầu xong, cầm sọt của mình vào bếp.
Để lại Hứa Như Hoa với ánh mắt lạnh lẽo nhìn theo bóng lưng nàng.
Nàng vào bếp, trước tiên bắc nồi lên, nấu cháo đậu xanh gạo kê, hấp bánh bao, sau đó giết chết con gà trống trong không gian, nhúng nước nóng tuốt lông.
Khi trở về, nàng đã đoán hôm nay Hứa Tú Hồng buổi trưa không về, hoặc làm đồ ăn rất tệ, dứt khoát bữa cơm này nàng đứng ra làm.
Cho nên trên đường về, nàng đã đến tiệm cơm quốc doanh mua bốn món mặn, hai món chay.
Dù sao trong không gian đã có lứa trứng gà đầu tiên, nàng liền xách con gà trống trong không gian ra, tính toán giết chết.
Nàng đánh sáu quả trứng gà vào một cái bát lớn, làm món canh trứng gà.
Gà sau khi lọc thịt được thái miếng làm món gà kho, trong không gian còn gia vị làm lần trước, nàng cũng hào phóng cho nhiều dầu.
Không lâu sau, gia vị hòa quyện cùng thịt gà xào lên tỏa ra mùi hương mê người, nàng cho thêm một lượng nước sôi vừa phải, chờ hầm chín, cạn nước là được.
Trong khoảng thời gian chờ đợi, đem đồ ăn mua từ tiệm cơm bày ra đĩa mới mua hôm nay.
Bỗng nhiên, nghe bên ngoài có tiếng mở cửa.
Hứa phụ đã về.
Từ tối hôm qua, trái tim Hứa phụ không yên, không nghĩ tới Lục Hoài Cẩn thật sự chọn trúng khuê nữ nhà mình, thật sự muốn đính hôn sao?
Hơn nữa, Lý Cường đánh Hứa Như Hoa, có phải đã chọc giận chuyện gì rồi không.
Không biết xưởng trưởng có trả thù mình hay không, ông ta có chút khẩn trương.
Đối với chuyện vui kết hôn này, dù điều kiện của Lục gia không tệ, ông ta cũng không thấy vui vẻ.
Hoàn toàn không thể giúp đỡ được gì, không chừng còn rước họa vào thân.
Lông mày ông ta nhíu chặt, liên tục châm hút thuốc.
Lục Hoài Cẩn đến, thấy cảnh tượng như vậy, trong phòng chỉ có Hứa phụ mờ mịt trong khói thuốc, còn có mùi đồ ăn từ phòng bếp bay ra.
Hứa Niên Niên tươi cười ra nghênh đón:
"Bá phụ, bá mẫu, mời vào, cơm đã làm xong, con đi mang ra, mọi người ngồi xuống trước đi ạ."
Lục phụ, Lục mẫu nhìn nhau, cảm thấy Hứa Niên Niên quả nhiên ở đây sống không bằng người, quá cực khổ.
Nhà ai có con gái đính hôn mà con gái còn phải tự mình nấu cơm, Hứa Tú Hồng quả nhiên không phải người tốt.
Hứa Tú Hồng ở trong nhà máy hắt xì ba cái, không biết ai đang mắng mình.
Khuê nữ của bà ta hôm qua bị đánh, hôm nay còn bắt nó đi làm cơm, không đời nào.
Bà ta liền cằn nhằn trong nhà máy, không về nhà, cho bọn họ tức chết.
Lương thực trong nhà đều bị mình khóa lại, hôm nay sẽ khiến cho tiệc đính hôn của Hứa Niên Niên một phen bẽ mặt, đến lúc đó nhà trai không phải là sẽ ghét bỏ nó sao.
Không có nhà mẹ đẻ chống lưng, dù có kết hôn, thái độ nhà trai đối với nó cũng chẳng tốt đẹp gì.
Dám đắc tội khuê nữ nhà bà, vậy thì cứ chờ xem.
Hứa phụ thấy mọi người đã đến, liền đứng dậy hàn huyên.
Lục Hoài Cẩn chào hỏi rồi đi về phía phòng bếp:
"Để ta mang."
Hứa Niên Niên múc cháo gạo kê trong nồi vào bát:
"Cẩn thận nóng, vừa mới nấu xong."
"Không sao, còn lại để ta, nàng bưng đồ ăn trước đi."
Cháo gạo kê nóng hơn một chút, tay Hứa Niên Niên da mịn thịt mềm, sợ rằng bê một chút sẽ bị đỏ lên.
Hứa Niên Niên không từ chối hắn, bưng đồ ăn lên bàn cơm, không bao lâu một bàn mỹ thực đã sẵn sàng.
Hứa Diệu Tổ tan học cũng về.
Nhìn thấy một bàn đồ ăn ngon, không để ý đến cái khác, trực tiếp ngồi vào bàn định ăn.
Vì có người thêm vào, tất cả mọi người bắt đầu ăn.
Hứa phụ còn lấy ra một bình rượu:
"Uống chút không?"
Lục phụ xua tay:
"Lần sau có cơ hội lại uống, buổi chiều còn có chút việc, hôm nay cũng đến hơi vội."
Hứa Diệu Tổ ăn hai miếng thịt kho tàu, nhớ tới mẹ:
"Ba, mẹ ta sao còn chưa về, tỷ của ta đâu?"
Hứa Như Hoa ở trong phòng nhỏ ngoài ban công, nghe những lời này, trong lòng run lên, cuối cùng cũng có người nhớ đến nàng, nàng vốn không định ăn.
trốn đi là vì sợ bị người khác nhìn thấy bộ dạng thảm hại hiện tại, nhưng mùi thơm này thật sự quá mức hấp dẫn, bụng nàng giờ đây như bị lửa đốt, nước bọt cũng không nhịn được mà tiết ra.
Sắc mặt Hứa phụ cứng đờ, Hứa Tú Hồng nhất định là tức giận, cho nên hôm nay không trở về.
Nhưng mất mặt không chỉ có mình Hứa Niên Niên, còn có cả ông ta, đúng là không biết điều.
"Mẹ ngươi cùng tỷ ngươi ra ngoài có việc, con ăn nhiều một chút."
Ăn còn không chặn được miệng ngươi.
Hứa Như Hoa ở bên trong nghe những lời này, quả thực muốn tức chết, nàng rất đói.
Lục mẫu gắp một miếng thịt gà, mấy món khác, bà hôm qua vừa mới ăn ở tiệm cơm quốc doanh.
Liền muốn thử thịt gà này, cắn một miếng, cảm giác đầu tiên nếm được là nước sốt đậm đà, sau đó là thịt gà mềm, trơn, thơm.
"Niên Niên, gà này là cháu làm sao? Ngon thật đấy."
Hứa Niên Niên khẽ gật đầu:
"Chủ yếu là gà mới giết, chất thịt tương đối tươi, có thể ăn nhiều một chút."
Nói xong, múc mấy muỗng canh trứng gà, bỏ vào trong chén nhỏ, đưa cho Lục mẫu:
"Món canh trứng gà này cũng là do con làm, bá mẫu có thể thử xem."
Canh trứng gà khi ra nồi có cho thêm hai giọt dầu mè, rắc thêm chút dấm chua, hành thái, hầm canh có nêm thêm chút muối, hầm xong cảm giác rất núng nính, mềm mượt.
Quả nhiên Lục mẫu nếm thử mùi vị này liền giơ ngón tay cái.
Lục Hoài Cẩn cũng nếm thử hai món này, vừa rồi hắn có thể nhận ra mấy món khác chắc là từ tiệm cơm quốc doanh.