"Anh rể không quan tâm mấy lời đồn thổi đâu chị, suy nghĩ của anh ấy tích cực thật." Thấy chị gái đã may xong vỏ chăn, Tề Ngọc Liên ngồi phịch xuống chăn.
Tề Ngọc Trân thu dọn kim chỉ, dặn dò em gái một việc:
“Sau khi chị đến Hoa Đô, tháng nào chị cũng sẽ viết thư về nhà. Bao giờ em về thì viết thư hồi âm giúp chị, kể cho chị nghe tình hình ở nhà thế nào, sức khỏe ba mẹ ra sao. Nếu ba mẹ bị thương hay ốm đau gì, em phải viết thư báo cho chị biết đấy nhé."
Cô thấy chồng viết thư, nên nghĩ ra mình cũng có thể viết thư về nhà.
Viết thư rẻ và tiện hơn gọi điện thoại, em trai em gái đều biết chữ, có thể đọc thư cho ba mẹ nghe.
Ba mẹ cũng không phải người mù chữ, họ biết một số chữ, cô sẽ viết đơn giản dễ hiểu, để họ có thể đọc được.
"Em ở trường, không thể ngày nào cũng trông ba mẹ được, em sẽ nhờ anh hai và anh ba làm tai mắt của em, theo dõi ba mẹ, viết thư hồi âm đúng hạn hằng tháng. Nếu chẳng may em thi đỗ đại học, không thể về nhà hằng tháng, nhiệm vụ viết thư giao cho anh hai. Nếu anh hai bận thì anh ba viết, hai anh đều biết chữ cả."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play