Tề Ngọc Trân không trả lời anh có phải đang mơ hay không, cô duỗi ngón út ra móc lấy ngón út của anh:
“Vậy chúng ta hứa với nhau. Anh không tặng đồ cho nhà em nữa, không đặc biệt đến tìm em, không để người khác biết chúng ta đang tìm hiểu nhau, ngoại trừ việc em sẽ không tránh mặt anh nữa và sẽ nói chuyện với anh như bình thường thì không khác gì nữa.”
Mới móc ngón út được hai giây, Tề Ngọc Trân nhanh chóng rút tay lại.
Cô nhấn mạnh lại, anh hiểu rồi đúng không?
Tống Tầm Chu không phản đối, gật đầu, anh biết nếu anh phản đối thì cô sẽ lập tức bỏ chạy.
“Vậy em đi trước, anh về ngủ đi.”
Không thể để em gái một mình quá lâu, nếu không em ấy sẽ nghi ngờ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT