Phượng Hà khẽ mỉm cười, nụ cười nhàn nhạt nhưng sắc bén như nhát d.a.o cuối cùng.
“Ồ, tưởng ai cũng không phải là người có học chắc.” 
“Nếu không phải do mấy năm loạn lạc ấy, Trình Giang đâu chỉ dừng lại ở trình độ tiểu học.” 
“Nhưng con bé thông minh, bản lĩnh, là cô gái tốt nhất trên đời này. Trong mắt cậu, nó không xứng với cậu. Nhưng trong mắt tôi, chính cậu mới là kẻ không xứng với nó!” 
“Cậu ngoan ngoãn mà đi cho khuất mắt. Từ giờ trở đi, cũng đừng gặp lại tôi làm gì.” 
“Tôi và cả gia đình tôi sẽ không bao giờ tha thứ cho cậu.” 
Lữ Hành cả đời luôn tự coi mình là kẻ tài giỏi, kiêu ngạo hơn người. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play