Ngu Thính đứng dậy, thấy Nhiễm Linh dường như đã ngủ say trở lại.
Ngu Thính đang có tâm trạng vui vẻ, ngay cả chính cô cũng khó lòng diễn tả được cảm giác của mình— Nhiễm Linh vừa tát cô một cái, khoảnh khắc đó cô cảm thấy nàng thật xa lạ, thật hung dữ, như thể đã trở thành một con người khác. Nhưng rồi lại không hẳn là khác, vì nàng vẫn bằng lòng nằm trên giường của cô, lười biếng và kiêu kỳ vùi mặt vào chăn, vẫn giống y hệt như một chú cáo với thói quen từ trước đến giờ.
Một sự mâu thuẫn đầy mê hoặc…
Có lẽ vì cái tát đó đã khiến cô ngoan ngoãn lại, mặc dù trong lòng vẫn còn khao khát nhưng cô không dám vượt quá giới hạn nữa. Ngu Thính quay người ra ngoài rót cho mình một ly nước, rồi nhẹ nhàng quay lại phòng mà không dám làm gì thêm, chỉ ngồi trên chiếc ghế sofa bên cạnh, mắt chăm chú nhìn người phụ nữ đang ngủ say trên giường, thậm chí nhịp thở của cô cũng điều chỉnh cho thật nhẹ nhàng. Đôi mắt sắc sảo của cô quan sát từng nhịp thở của Nhiễm Linh. Giống như một con sói, cô muốn chiếm lấy thứ bảo vật quý giá trên người Nhiễm Linh, nhưng lại dè chừng.
Muốn ăn miếng thịt ấy nhưng không dám cướp, cũng chẳng dám trộm, chỉ có thể chờ chủ nhân tự tay đút cho mình.
......
Đến khi sắp đến giờ dậy, Ngu Thính cuối cùng cũng có một lý do chính đáng để lại gần Nhiễm Linh. Cô cúi xuống bên giường, nhẹ nhàng vỗ lên vai nàng, khẽ vuốt lại những lọn tóc lộn xộn của nàng, để lộ khuôn mặt: "Dậy thôi nào."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play