Bầu không khí trong xe hơi ngột ngạt.
Ngu Thính thỉnh thoảng nhìn qua gương chiếu hậu về phía Nhiễm Linh, chỉ thấy nàng quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, vẻ mặt lạnh nhạt. Làn da nàng quá nhợt nhạt, sắc thái lạnh lẽo, trông như một cánh bướm tàn úa trong ngày đông.
"Dì Tống đi đâu rồi? Chị Linh đã ăn tối chưa?"
Nhiễm Linh không đáp lại. Có lẽ nàng vẫn còn đang giận.
Vài phút sau, cả hai về đến nhà. Ngu Thính xuống xe, đi vòng ra ghế sau, mở cửa xe rồi cúi người bế nàng. Nàng không phản kháng, nắm lấy vai Ngu Thính và để cô bế vào phòng khách.
Đặt nàng nhẹ nhàng xuống ghế sofa, Ngu Thính quay lại tìm hộp thuốc. Trong phòng khách, hai chú mèo đến gần, ngẩng đầu nhìn Nhiễm Linh một lúc rồi nhảy lên sofa. Chú mèo nhỏ vẫn rất bám người, chỉ mới không thấy nàng một lúc mà đã dụi cằm vào nàng. Nhiễm Linh quay lại nhìn chúng, mềm lòng xoa đầu chúng, rồi ôm cả hai vào lòng, v.uố.t ve bộ lông của chúng.
Ngu Thính xách hộp thuốc quay lại, nhìn thấy cảnh tượng này cũng thấy lòng mình dịu đi phần nào. Nhận ra Nhiễm Linh không còn trầm mặc, cô nghĩ nàng đã bớt giận, không nhịn được mà cong môi cười.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT