Hôm nay củi trong bếp đã hết, Úc Thanh quyết định vào núi. Hồ Nhị dẫn đường, Lý Thu Du cũng đi theo giúp.
Lúc đầu có một con đường mòn dẫn vào trong rừng, nhưng đi càng sâu vào trong con đường mòn đã biến mất. Nhưng Úc Thanh không vội, cậu vừa đi chậm rãi vừa nhặt củi. Có Hồ Nhị ở đây, họ có thể đi bất cứ nơi nào mà không sợ bị lạc.
Đối với những người sống gần núi mà nói, núi là báu vật do thiên nhiên ban tặng cho họ.
Thôn Linh Tuyền dựa vào núi, có một số ngọn núi cao, cũng có những dãy núi đồi trải dài, rậm rạp. Núi này không chỉ có cây cỏ tươi tốt, còn có những trái cây dại phong phú. Đây là điểm đến không thế bỏ qua với những ai lên núi vào mùa hè. Quả mâm xôi, nho dại, dâu tằm, táo dại, trái trường thọ.....còn rất rất nhiều những trái khác mà Úc Thanh không biết gọi tên.
Hồ Nhị là chuyên gia, chỉ cần y nói thứ đó có thể ăn thì chắc chắn là đúng. Chỉ cần y gật đầu, Úc Thanh đều sẽ hái một ít, nơi này có rất nhiều trái sim rừng, cậu tính hái về ngâm rượu. Chùm ruột rừng có màu xanh nhạt, cắn một miếng có vị hơi đắng tựa như cây lu lu đực. Sau vị đắng sẽ là vị ngọt, đây cũng là một điểm tốt.
Trái táo chua có màu xanh hoặc vàng, khi chín chúng mềm, có vị ngọt ngọt chua chua, phần hạt có nhiều hoa văn rất lạ. Có lẽ vì không có ai can thiệp cộng thêm việc tự do phát triển nên cây táo chua này rất cao, nhìn bề ngoài có vẻ cao hơn mười mét.
Úc Thanh nhớ trong nhà thím Lưu có một cây bưởi cao hơn mười mét, còn có một cây ổi phát triển tự do, không bị gò bó. Nó mọc lệch, cao bằng một tòa nhà ba lầu. Đúng rồi, Chương Thụ nhà cậu cũng rất cao.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT