Sáng sớm mùa hè, khi ánh nắng mặt trời chiếu vào trong phòng, Úc Thanh biết "ngày nắng" đã ra ngoài. Nếu cậu không đứng dậy thì "ngày nắng" sẽ chạy tới chạy lui khắp người cậu làm cậu phải thức dậy vì quá nóng.
Vì vậy hiện tại Úc Thanh không cần 586 gọi dậy nữa.
Sáng hôm nay khi vừa mở cửa, cậu đã nhìn thấy một nhành cây trên mặt đất trước cửa.
Trần Tiến nói thầm: "Sao lại có người dở trò đùa dai thế này nhỉ?"
"Chắc không phải đâu." - Úc Thanh nhìn kĩ, ngoài nhánh cây còn có hoa và trái. Hoa có màu hồng tím, giống như hoa đào nhưng lại lớn hơn hoa đào, có thể nhận ra đây là hoa sim thường gặp trong núi. Còn trái này là hạt xoắn.
Ngoài ra còn có vài chùm nho còn lá, chúng nhỏ xíu nhưng đen bóng, nhìn là biết đã chín.
"Cứ ăn đi, đừng lo. Đây là lễ vật do ba mẹ của đám nhóc con đưa đến, cũng không phải đồ tốt gì nhưng ăn cũng được." - Hồ Nhị đi ra, duỗi người.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT