Tiếng rung từ điện thoại trong túi vang lên, đó là báo thức anh đã đặt trước lúc 10 giờ. Lâm Vụ tắt chuông, nhìn Lý Tĩnh:
"Cậu đã nhìn thấy hung thủ?"
"Tớ nhìn thấy ánh mắt của hắn…"
Trong mười phút tiếp theo, Lý Tĩnh kể lại toàn bộ sự việc.
Ngày 21 tháng 10 năm 2004, sau khi tan học, cô ấy về nhà như mọi khi.
Bình thường, cô ấy đi học bằng xe đạp. Nhưng hôm đó, xe đạp bị hỏng, cô ấy đi xe buýt và xuống tại trạm gần khu dân cư. Từ trạm xe buýt về nhà có một con sông nhân tạo đang xây dựng. Hai bên bờ sông đã được dựng hàng rào bảo vệ, phía trên là một hàng cây ngô đồng cao lớn.
Con đường giữa hàng rào và cây ngô đồng vẫn còn là đất bùn. Nhiều cư dân thích đi trên con đường lớn ngoài hàng cây, nhưng cô ấy lại thích đi lối nhỏ này vì nó yên tĩnh, tạo cảm giác dễ chịu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT