Mười phút sau, hai người lên xe buýt. Đã qua giờ cao điểm, trên xe có hai chỗ trống, họ ngồi trước sau, Lâm Vụ ngồi phía trước, Tần Vệ Đông ngồi phía sau. Lên xe, Tần Vệ Đông lập tức mở cửa sổ để không khí lưu thông.
Gió mát từ bên ngoài thổi vào khiến cậu tỉnh táo hơn. Lâm Vụ xoay người, định nói gì đó với Tần Vệ Đông, nhưng nghĩ xe buýt không phải nơi thích hợp để bàn chuyện nên anh im lặng.
9 giờ 20 phút, hai người cùng xuống xe.
"Cậu không cần đi cùng tôi đâu..." Lâm Vụ nhìn Tần Vệ Đông nói. Lúc lên xe anh mới nhận ra, dù đối phương đồng ý cho anh mượn điện thoại, hai người chỉ cần gặp nhau ở trường hoặc ký túc xá của cậu là được, không nhất thiết phải theo anh về khu nhà.
"Tôi cứ nghĩ, nếu những gì cậu nói là thật, vậy trong kết cục ban đầu, có phải tôi đã chết rồi không?" Tần Vệ Đông dừng bước. Thực ra, không chỉ tối qua, mà từ khi biết số điện thoại lạ có vấn đề, cậu đã luôn nghĩ về điều này.
Ban đầu, cậu nghi ngờ số lạ là kẻ có ý định trả thù xã hội, nhưng hóa ra tất cả chỉ là trùng hợp. Nếu đối phương thật sự đến từ hai mươi năm sau, thì cậu và những người trong quán net đã được cứu nhờ tin nhắn đó.
"Dù tôi không chết, có lẽ cũng bị ám ảnh tâm lý nặng nề. Tóm lại, tôi thực sự biết ơn anh, đừng có áy náy gì cả!" Tần Vệ Đông nói xong, có vẻ như thấy Lâm Vụ lề mề quá, cậu đi trước một bước.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play