Sau khi đưa ra quyết định, cậu lạnh lùng nhìn Lâm Vụ từ đầu đến chân, thấy đối phương tạm thời chưa thiếu tay thiếu chân, hung hăng nói: “Nếu cậu không nói rõ, từ nay tôi sẽ không bao giờ cho cậu mượn điện thoại nữa!”
“Tôi…” Lâm Vụ định giả ngu nói rằng mình không mua vé số, nhưng đối phương đã hỏi thẳng thế này, rõ ràng là đã thấy rồi. Anh nghĩ ngợi, có lẽ là hôm trước khi mình xuống lầu lấy chai truyền dịch, đối phương đã nhìn thấy.
“Tôi may mắn thôi.” Lâm Vụ nhanh chóng lấy lại bình tĩnh.
“Tại sao số trúng thưởng lại được để riêng ra từ trước?” Tần Vệ Đông nhìn thẳng anh: “Lâm Vụ, tôi không phải thằng ngốc.”
Không phải cậu không tin Lâm Vụ trúng số, mà là tất cả những chuyện này ghép lại với nhau, khiến cậu không thể tin đó chỉ là sự trùng hợp.
“Tôi để lung tung thôi, không ngờ lại trúng thật.” Lâm Vụ cảm thấy mình đang nói dối trắng trợn.
Tần Vệ Đông thấy sắc mặt Lâm Vụ tái nhợt, trong lòng vừa tức giận vừa khó chịu, nhưng vẫn lạnh lùng nói: “Giờ tôi không tin cậu nữa rồi. Cậu không thể dùng điện thoại của tôi, trừ khi để tôi nhìn cậu dùng.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play