“Cái tên Trần Cảnh đó đúng là vớ vẩn a.” Lục Lâm nhịn không được nói.
Trên thực tế cửa hàng Hoa Hạ là của hắn cùng Trần Tiểu Mễ, Trần Tiểu Thái cũng tính là thiếu đông gia của cửa hàng, cứ như vậy, Trần Cảnh tới tiệm đoạt đồ, ở một mức độ nào đó, chỉ có thể tính là việc nhà.
Nhưng chuyện Trần Tiểu Thái là thiếu đông gia của cửa hàng, chính Trần Tiểu Thái cũng không biết, Trần Cảnh lại càng không thể biết.
Bộ trong nhà có người làm việc trong cửa hàng nào đó, thì có thể đến cửa hàng đó lấy không đồ sao, đạo lý đó ở đâu ra vậy? Phí công Trần Cảnh là một người đọc sách thánh hiền.
Trần Cảnh bị Trần Tiểu Mễ tẩn một trận, xám xịt về nhà, trốn tránh vài ngày không gặp ai.
Trần Tiểu Mễ khẽ hừ một tiếng, Trần Cảnh khảo nhiều năm như vậy, mới khảo trúng đồng sinh, ở trong mắt Trần Tiểu Mễ, hắn là kẻ chỉ biết tiêu xài hoang phí, cố tình lão thái thái còn yêu thương hắn, nhận định một kẻ ngu xuẩn như vậy là lương tài.” Nhưng, Trần Cảnh tới kiếm chuyện, hình như là Lục Trình Ngọc ở sau lưng khuyến khích.”
Lục Lâm thầm nghĩ: So với Trần Cảnh, Lục Trình Ngọc có tâm nhãn nhiều hơn, nhưng hai kẻ đều không phải thứ tốt lành gì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play