Cửa hàng Hoa Hạ.
Trần Tiểu Mễ ngồi trên giường buồn rầu nói: "Thật quá đáng."
Lục Lâm nhìn Trần Tiểu Mễ nói: "Dân không đấu lại quan, Huyện thái gia của chúng ta sắp sửa mãn nhiệm rồi, hẳn là muốn thừa dịp trước khi rời chức vơ vét một mẻ thôi. Bất quá đối phương dám nhắm vào chúng ta chắc chắn có quan hệ với chủ bộ." 
Dường như không chỉ cửa hàng của họ bị nhắm vào mà còn vài cửa hàng khác cũng bị ép chảy máu, ngay cả ông chủ lầu rượu Hồng Vận có giao tình với Lục Lâm cũng vậy. Cũng may vị huyện lệnh đại nhân kia cũng sợ chuyện lớn khó thu xếp nên nhận chút bạc rồi thả người. Lần này hẳn là có chút liên quan đến Lục Trình Ngọc.
Lục Lâm bỗng nhiên cảm thấy thế giới này có tiền thôi chưa đủ còn phải có quyền. Dương Hằng Chi mấy ngày trước đã đến thông báo nói mấy ngày nay có lẽ sẽ có biến động bảo anh cẩn thận một chút nhưng chuyện gì đến rồi cũng sẽ đến muốn tránh cũng không tránh khỏi. 
Mấy năm nay cửa hàng của anh hô mưa gọi gió thanh danh cực lớn nhưng anh và Trần Tiểu Mễ sau lưng lại không có chỗ dựa bị nhắm vào cũng là bình thường.
Trần Tiểu Mễ buồn rầu nói: "Vẫn là làm quan tốt hơn!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play