Không đợi Chu Quang Hách phản ứng, Thủy Lang lại nhíu mày nói: “Có điều, cảnh sát là để phục vụ toàn bộ nhân dân, họ cũng là con người, năng lực cũng có giới hạn. Hơn nữa, họ lại ở vùng ngoại ô. Trước hết, hãy nói cho tôi biết vì sao hôm nay bà lại bỏ trốn?”
“Có người đang điều tra tôi.” Nhắc đến chuyện này, Tôn Trừng trở nên lo lắng: "Tôi cứ tưởng là Trâu Hiền Thực đã phát hiện ra tôi.”
Thủy Lang liếc nhìn Chu Quang Hách, anh lắc đầu, nghĩ đến Ô Thiện Bình: "Có lẽ không phải Trâu Hiền Thực. Mấy ngày nay ông ta đang bận tối mắt tối mũi. Không thể ở ngoại ô nữa, đến trung tâm thành phố đi.”
“Vào thành phố?” Tôn Trừng ngạc nhiên hỏi: “Chúng tôi sẽ ở đâu?”
Thủy Lang nhìn căn phòng chật kín đồ đạc này. Tôn Trừng không tin cô lắm, đương nhiên cô cũng không hoàn toàn tin tưởng Tôn Trừng. “Tôi sẽ xin đơn vị cấp nhà...”
“Ở nhà chúng tôi đi.” Lão Du Điều kịp thời lên tiếng: “Tôi thấy người này hẳn là rất quan trọng đối với cô. Để ở nơi khác tôi cũng không yên tâm, chi bằng ở hẻm Ngô Đồng.”
“Nhà các ông còn có bà Vương, gian phòng nhỏ ấy mà ba người ở thì quá chật.” Thủy Lang đột nhiên nghĩ ra một nơi: "Hai người đến thôn Hồng Hà đi, sống trong hang ổ cũ của Trâu Hiền Thực và Lý Lan Quỳnh. Họ tuyệt đối không nghĩ đến việc điều tra ở đó. Hơn nữa, tất cả tai mắt của Trâu Hiền Thực bên đó đã bị dọn sạch, những cán bộ mới ở đó nhất định sẽ hết sức bảo vệ cô.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play