“Nếu không phải bà ấy, Trâu Hiền Thực…” Mới nhắc đến cái tên này, ánh mắt Tôn Trừng lập tức thay đổi, nghiến răng nghiến lợi thốt ra ba từ này, trong quá trình đó như thể đang muốn xé nát Trâu Hiền Thực ra thành từng mảnh: "Nếu không phải là mẹ cô, Trâu Hiền Thực đâu có được vị trí như hôm nay! Đáng lẽ ông ta phải xuống địa ngục rồi!”
“Trâu Hiền Thực xuống địa ngục? Tại sao chứ?” Thủy Lang đã hoàn toàn lạnh lùng: "Dựa vào cô à?”
“Vì ông ta đã làm việc ác nhiều vô kể!” Tôn Trừng càng lúc càng kích động: "Vì ông ta g.i.ế.c vợ g.i.ế.c con! Ông ta không đáng phải xuống địa ngục sao?”
“Bố của bà chắc sẽ không trách bà đâu.” Thủy Lang đột ngột nói: "Nhưng tôi nghĩ ông ấy chắc hẳn sẽ hối hận vì lúc trước sao lại không sinh thêm một hai đứa con nữa.”
Vừa nghe đến chữ “bố”, mắt Tôn Trừng lập tức đỏ ngầu nhưng nghe xong câu sau, nước mắt lại ngừng chảy, bà ta ngây người nhìn Thủy Lang: "Cô có ý gì?”
“Không muốn đi mà vẫn còn căm hận.” Thủy Lang đánh giá cô ta từ trên xuống dưới: "Hai ba mươi năm rồi, cô cứ trốn ở vùng ngoại ô, tự trách mình, cầu xin trời cao cướp lấy ông ta, cầu xin ông ta phải chịu báo ứng, mỗi ngày tìm đủ lý do cho sự bất lực của mình, còn ghét bỏ những người chẳng liên quan gì đến cô.”
“Cô!” Tôn Trừng tức giận nhìn Thủy Lang: "Cô đừng có mong biện hộ cho mẹ cô…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT