Thủy Lang dựa lưng vào ghế, mỉm cười nhìn gia đình họ Trâu: “Chuyện này để nói sau. Vừa nãy các người đã nói đi nói lại, toàn bộ đồ của tôi đều ở trong căn phòng đó, hơn nữa, căn phòng đó chỉ có đồ của tôi. Bây giờ có vấn đề gì sao? Tại sao lại gọi người đang giúp tôi dọn đồ dừng lại? Nếu có gì không đúng, chúng ta kiểm tra ngay tại chỗ.”
“Không cần!” Trâu Hiền Thực lập tức nói: “Vừa rồi chú đã nói rồi, không cần mở ra kiểm tra!”
Thủy Lang từ tốn nói: “Đã vậy thì, lão Du Điều, mang đi.”
“Được!”
Nhìn lão Du Điều mang bao tải biến mất ngoài cửa chính, trong đôi môi đang mím chặt của Trâu Hiền Thực, kẽ răng đã nghiến đến mức rỉ máu, vị tanh đã trào lên cổ họng. Hai tay ông ta giấu dưới gầm bàn siết chặt thành nắm đấm, gân xanh nổi lên, ánh mắt tràn đầy sát khí điên cuồng, bầu không khí xung quanh cũng trở nên áp lực, khiến những người bên cạnh toát mồ hôi lạnh.
“Bố, bố không sao chứ?”
Trâu Luật nhìn bố mình, rồi lại quay sang mẹ: "Mẹ, mẹ thấy không khỏe à? Có phải mệt rồi không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play