Thủy Lang đang ngồi trong căng tin của đồn công an, ăn như gió cuốn.
Xương sườn mới được chiên giòn, cắn nhẹ một cái là một miệng thịt lớn, đây không phải là sườn nhỏ chua ngọt mà là xương sườn to, được cắt thành từng miếng một, lấy sóng đao đập cho nhừ, tẩm trứng và bột mì vào ướp, sau đó cho vào chiên ngập dầu trong nồi, xốp giòn thơm nức, ăn kèm với bánh gạo, đó chính là món bánh gạo sườn heo mà tất cả người ở Thượng Hải đều phát cuồng.
“Ngon quá.”
“Ăn chậm một chút.”
“Em mệt c.h.ế.t mất, hơn nửa ngày nay làm nhiều việc như vậy, bụng đã sớm đói meo rồi.” Thủy Lang thích nhất chính là sau khi làm việc vất vả được lấp đầy bụng bằng đồ ăn ngon, xoa dịu tinh thần: “Không ngờ căn tin của các anh có thể làm được những món này.”
“Trong căng tin chúng ta cái gì cũng có, tay nghề của đầu bếp vô cùng tốt!” Lý Hoa cầm một chai chai nước ngọt đặt trước mặt Thủy Lang: “Chị dâu, uống cái này đi cho đỡ ngán.”
Phía trên bình nước ngọt có cắm ống tre, thời đại này, chỉ có thể nhìn thấy ống hút ở các nhà hàng phương Tây, khi người dân bình thường uống nước giải khát, hoặc là uống bằng miệng hoặc dùng ống tre.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play