Hôm nay không biết thế nào, nó tự dưng lại thấy tấm rèm che giữa Liên Dụ và Phương Uyển Chi khá là chướng mắt, thế là móng vuốt vươn ra, lợi dụng thân thể mập mạp của mình lăn một vòng, rồi kéo xoạt nó xuống.
Sau khi tấm rèm bị kéo xuống, bịt kín lên người nó, nó còn quay vòng trên đất vươn móng ra cào loạn, cực kì giống một đứa thần kinh hư đầu hư óc.
Liên Dụ nhìn thấy, Phương Uyển Chi cũng nhìn thấy, cũng không làm gì.
Người trước thì kệ nó, tùy nó chơi, người sau thì đang tính toán, rốt cục có nên đánh nó hay không.
Hai ngày nay vì Phương Uyển Chi không đánh nó, Vương Thủ Tài càng trở nên lớn lối. Nó chui ra khỏi tấm rèm, chân sau nhún một cái nhảy lên bàn của Liên Dụ, móng chân giẫm vào bên trong nghiên mực, rồi lại nhảy lên người hắn, dính một đống dấu chân mực đen lên người.
Phương Uyển Chi nhìn nhìn, lại nhìn, rồi không nhịn được đi thẳng tới chỗ nó.
Liên Dụ vẫn làm bộ dạng mặc kệ kia, cúi đầu nhìn tấm áo bị dính mực thì quay lên nhìn Phương Uyển Chi một cái, thản nhiên nói: “Đừng ra tay mạnh quá đấy”.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT