Edit: Min
Dụ Quân Chước ngày thường hiếm khi có dịp tấu đàn cùng người khác, hôm nay hiếm hoi lắm mới gặp mấy thiếu niên không chỉ am hiểu âm luật, mà còn có thể múa theo tiếng đàn của y, quả thực là điều hiếm có.
Y mải mê đánh đàn đến mức, không nhận ra Chu Viễn Hồi đã đến từ lúc nào. Mãi đến khi đám thiếu niên đang múa bỗng dừng lại, đồng loạt cúi chào người phía sau y, Dụ Quân Chước mới giật mình hoàn hồn.
“Vương gia, ngài đã về rồi?” Đôi mắt Dụ Quân Chước ánh lên ý cười, rõ ràng tâm trạng không tệ.
Nụ cười trong mắt y khiến Chu Viễn Hồi thoáng sững lại, nhướng mày hỏi: “Đẹp lắm sao?”
“Đẹp chứ, Vương gia thấy thế nào?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT