Edit: Min
Dụ Quân Chước rời khỏi đống lửa trại, chưa đi được bao xa thì đã thấy Chu Viễn Hồi đứng ở phía trước, cách đó không xa, nhìn chằm chằm vào mình.
“Ăn no chưa?” Chu Viễn Hồi hỏi.
“Ăn... Ợ!” Dụ Quân Chước không kiểm soát được mà bật ra một tiếng ợ.
Hôm nay có lẽ là vì quá đói, hoặc cũng có thể là thịt thỏ nướng trong doanh trại thực sự quá thơm ngon, khiến y ăn đến mức hơi căng bụng.
“Vương gia, sáng sớm ngày mai, sẽ có người đưa chúng ta trở về Hoài Quận sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT