Edit: Min
 
Cả đời này, Chu Viễn Hồi chưa từng gặp ai như Dụ Quân Chước. 
Hắn trơ mắt nhìn đối phương tìm một dây buộc tóc, buộc một đầu vào cổ tay hắn, còn đầu kia thì nắm chặt trong tay mình. 
“Thế này, nếu ngươi bỏ đi, ta sẽ phát hiện ngay.” Dụ Quân Chước nghiêm túc nói. 
Chu Viễn Hồi cúi mắt nhìn dây buộc tóc trên cổ tay, bỗng dưng cảm thấy mình trông giống con chó trong đại doanh Nam Cảnh kia. 
Có lẽ vì đã buộc được sợi dây mà trong lòng an tâm hơn, Dụ Quân Chước ngủ ngon giấc hơn hẳn. Đợi đến khi y thở đều đều, Chu Viễn Hồi mới gỡ sợi dây trên tay ra, rồi buộc nó vào lưng ghế. 
Sáng hôm sau, lúc tỉnh dậy, Dụ Quân Chước cảm thấy trong lòng có gì đó ấm áp. Y cúi đầu nhìn, liền thấy một cái đầu nhỏ lông xù đang rúc trong ngực mình. Không biết Tiểu Chu Dung chui vào chăn y từ lúc nào, ngủ còn rất say. 
"Ưm?" Cậu bé dường như cảm nhận được điều gì, mơ màng mở mắt ra. 

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play