“Lâm Hiểu Phong mới đi làm có mấy năm, làm sao có thể lập tức lấy ra một số tiền lớn như vậy được? Bà ta cũng không chịu nhượng bộ, còn nói rằng nếu không có tiền thì cứ để xác ở đây, dù sao nhà bọn họ cũng không vội. Cuối cùng không còn sự lựa chọn nào khác, tôi thực sự không muốn Chu Mỹ Hoa bị gia đình tồi tệ này đón về. Ai biết được sau đó sẽ như thế nào. Vì vậy, tôi đã bàn bạc với Lâm Hiểu Phong và lấy ra hai nghìn tệ.”
Bà ta vẫn còn chưa hài lòng, cứ liên tục phàn nàn. Cuối cùng tôi cũng mất kiên nhẫn nói với bà ta rằng hoặc phải trả lại hai nghìn tệ cho Lâm Hiểu Phong và đưa thi thể về, hoặc là không nhận xu nào để thi thể ở đồn cảnh sát. Chúng tôi sẽ đưa thẳng đến nhà hỏa táng, cũng không có gì to tát cả. Bà ta im lặng.”
“Cuối cùng thì cũng chịu thỏa hiệp, sau đó vừa đi vừa chửi thề.”
La Khai Dương thở dài: “Hôm qua chúng tôi bận đến khuya, sáng sớm nay Lâm Hiểu Phong đi rút tiền đưa cho bà ta trước mặt chúng tôi. Sau khi hai bên thỏa thuận xong, tôi dẫn hắn đưa Chu Mỹ Hoa đi hỏa táng. Cả một ngày bận rộn, tới giờ mới xong, mới thả lỏng được một chút.”
Thẩm Thanh Diệp im lặng một lát, sau đó cô chỉ có thể nói: “Anh vất vả rồi!”
La Khai Dương cười khổ, lắc đầu: “Không…không vất vả.”
Anh ta nói tiếp: “Tới giờ tôi cũng hiểu sao đội trưởng Nhạc lại không thích đối mặt với gia đình nạn nhân rồi!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT