Nhạc Lăng Xuyên nói: “Cũng có thể đối phương đã dùng tay trái để viết. Như vậy thì Tần Giai Vũ không tìm ra cũng là chuyện bình thường.”
Thẩm Thanh Diệp dần bình tĩnh lại: “Đúng vậy, từ việc hắn ta chỉ viết thư mà không hề lộ diện, có thể thấy hắn không muốn bị phát hiện. Vậy nên dùng một cách chữ viết khác để ngụy trang, mới là lựa chọn thông minh.”
Ngón tay cô gõ nhẹ lên đầu gối, sắc mặt hơi trầm xuống: “Nhưng nếu như vậy thì việc phá án của chúng ta lại càng khó giải quyết hơn…”
Nhạc Lăng Xuyên nghiêng đầu nhìn cô, trấn an nói: “Đừng quá lo lắng. Có những người tuy dùng cách viết chữ khác nhau, nhưng trong cách xử lý chi tiết của nét bút vẫn có thể nhận ra điểm tương đồng. Bên tổ kiểm nghiệm có một chuyên gia giám định chữ viết rất giỏi, đến lúc đó nhờ ông ấy xem thử là được.”
Lúc này Thẩm Thanh Diệp mới thở phào nhẹ nhõm: “Vậy thì tốt rồi.”
Một ngày bận rộn, thời gian trôi qua lúc nào chẳng hay. Cô nhìn ra ngoài cửa sổ, mới chợt nhận ra là trời đã tối rồi.
Hiện tại là tháng sáu, trời mà tối đen như vậy thì ít nhất cũng đã hơn bảy giờ. Cúi đầu nhìn đồng hồ, quả nhiên là thế.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT