Mặc dù hôm qua cô đã biết người đàn ông kia vẫn còn khá trẻ, nhưng cô cũng không thể ngờ được hắn ta vẫn còn trong tuổi vị thành niên.
Nhạc Lăng Xuyên cũng đi đến bên bàn, nghe thấy đội trưởng Dương thở dài nói:
"Đúng vậy, hắn ta vừa tròn mười bảy tuổi."
Ông ấy cẩn thận giải thích: "Bố mẹ Ngô Hiểu Tùng ly hôn khi cậu ta rất nhỏ, sau đó cả hai đều tái hôn. Không ai muốn nuôi cậu ta, nên sau đó được ông bà mang về nuôi dưỡng.”
“Nhưng họ cũng đã già yếu, không còn đủ sức để dạy dỗ cho nên Ngô Hiểu Tùng dần dần hình thành thói quen xấu. Trước khi học hết tiểu học thì cậu ta đã bỏ học, sau đó lang thang khắp phố phường với một nhóm côn đồ, hành xử như một tên lưu manh."
“Cứ như vậy trôi qua hai năm, ông bà cậu ta sức khỏe dần yếu đi, rồi lần lượt qua đời. Không có ai chăm sóc, nên cậu ta càng trở nên ngang ngược, thường xuyên đi cùng một đám côn đồ đi trộm cắp."
"Nhưng bởi vì số tiền không lớn, cậu ta lại còn chưa đủ tuổi thành niên, nên đồn cảnh sát địa phương cũng chỉ có thể giáo dục, cảnh cáo bằng lời nói hoặc tạm giam hai ngày, nhưng cũng chẳng có ích gì."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT