Nhậm Phương Dao cười nói: "Lúc nhỏ tôi mặc váy, ông ấy luôn thích ôm tôi, đặt tay lên đùi rồi sờ soạng tôi. Khi đó tôi không hiểu, chỉ nghĩ là ông ta thích tôi. Sau này lớn lên một chút, liền hiểu được suy nghĩ của ông ta từ đó tôi không bao giờ dám mặc váy nữa."
Thẩm Thanh Diệp tò mò hỏi "Vậy tại sao ngày hôm qua cô lại mặc váy?"
Nhậm Phương Dao rũ mắt cười nói: "Mẹ tôi không biết những chuyện này, bà ấy chỉ mơ hồ nghi ngờ rằng tôi có thể là sợ Lý Kim Quốc cho nên mới không muốn mặc váy. Bà ấy cũng không muốn làm tôi ủy khuất cho nên cứ nói nếu tôi không muốn mặc ở nhà thì mặc ở trường cũng được.”
“Lúc đầu tôi cũng không muốn, nhưng lần trước khi đi mua sắm, mẹ tôi thấy một chiếc váy rất hợp với tôi. Bà ấy nói rằng tôi sẽ sớm trở thành người lớn, thành thiếu nữ, nên khi đến trường phải ăn mặc chỉnh tề."
"Bây giờ không mặc cũng không sao, đến trường vẫn có thể mặc. Tôi không thuyết phục được bà ấy, hơn nữa... tôi cũng hơi bị cám dỗ cho nên đã đồng ý."
"Tôi quyết định mặc nó ngày hôm qua vì tôi muốn làm mẹ vui... Nếu không, chờ đến khi tôi vào đại học mới mặc nó, thì mẹ tôi ở nhà cũng sẽ không thể nào nhìn thấy được."
Cô ấy lẩm bẩm: "Tôi nghĩ rằng mình chỉ mặc nó một lần thôi, tôi sẽ cẩn thận hơn sẽ không có chuyện gì xảy ra đâu..."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT