Nhậm Phương Dao có vẻ hơi thờ ơ, lạnh nhạt nói: “Từ đó về sau, tôi tắm xong là giặt đồ nội y ngay sau đó treo trong phòng phơi khô, còn trước khi đi học thì tôi cũng cẩn thận khóa chặt cửa phòng lại.”
Nghe vậy, mắt Dương Tế Lan lập tức đỏ lên, bà ấy run rẩy nói: 
“Con…con nhóc này… tại sao lại không nói cho mẹ biết những chuyện này? Sao con lại im lặng giữ trong lòng vậy?”
Nói rồi bà ấy cẩn thận suy nghĩ kỹ lại mọi chuyện, dường như sau khi con bé vào cao trung thì đã không để bà ấy giặt đồ nội y nữa. Mỗi ngày sau khi tắm rửa xong thì Dao Dao liền đem quần áo giặt sạch rồi đem phơi trong phòng, thậm chí con bé còn buộc một sợi dơi thừng vào cửa sổ cho thuận tiện. 
Ban đầu bà ấy còn thương đứa nhỏ này học hành đã vất vả, không muốn để con bé làm những việc như thế này nhưng Dao Dao lại nói không vất vả tiện tay nên làm thôi. Bà ấy còn tưởng rằng đứa nhỏ này thực sự đã lớn rồi, đã biết ngượng ngùng rồi…
Hơn nữa mỗi khi Dao Dao đi đến trường học thì đều khóa chặt cửa phòng mình lại, khoảng thời gian đó Dương Tế Lan cũng có chút hơi khó chịu, bà ấy cho rằng đứa nhỏ này lớn rồi có những bí mật riêng không muốn để người khác biết, nên mới không để ai vào phòng như vậy. Không nghĩ tới…thực sự không thể nào nghĩ tới được mọi chuyện lại là như vậy…
Nhậm Phương Dao nhìn mẹ mình, ánh mắt khẽ run lên mím môi nói: 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play