Cô bị cơn giận nghẹn trong lòng, nhưng không thể phát tiết, chỉ có thể trừng mắt nhìn Dịch Dương với đôi mắt to tròn.
Dịch Dương giờ đã hiểu được lý do vì sao cô không muốn anh xuất ngũ. Nếu cô không chịu nói, chắc chỉ là một vài chuyện nhỏ nhặt mà thôi.
Lúc này anh bị thương khá nặng, Doanh trưởng Vương đã nói, có thể cho anh về nghỉ ngơi một thời gian. Nếu sau khi hồi phục, anh vẫn quyết định xuất ngũ, họ sẽ đồng ý cho anh xuất ngũ. Còn nếu anh muốn quay lại đội, họ cũng rất hoan nghênh.
Doanh trưởng Vương đã cho anh hai lựa chọn, đó cũng là lý do anh vừa hỏi cô có phải không muốn anh xuất ngũ hay không.
Lý do của cô rõ ràng là khó nói, khuôn mặt thanh tú của cô đã đỏ bừng lên nhưng vẫn không chịu nói, chỉ trừng mắt nhìn anh. Trông thật đáng yêu, Dịch Dương nghĩ.
Anh múc một muỗng cháo đưa vào miệng, khen: “Cháo này nấu ngon lắm, em nấu lâu lắm à?”
Sự chú ý của Lý Thính Vân lập tức bị phân tán, nhìn bát cháo, cô nói: “Em nấu mất một tiếng rưỡi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play