Nghe Lý Thính Vân nói vậy, Dịch Dương nhớ đến bánh ngải mẹ anh làm, thịt kho tàu, bánh chưng lớn... lập tức thấy thèm thuồng.
Tuy nhiên, bánh ngải cứu chỉ có vào dịp Thanh Minh, còn bánh ú là món ăn của tháng sáu. Hồi nhỏ nhà nghèo, thịt kho tàu cũng chỉ được ăn vài lần. Những món này bây giờ không có, giờ đã gần tháng mười, không có lá ngải cũng chẳng có lá dong. Anh lén nuốt một ngụm nước bọt rồi nói: “Anh không thèm món gì đặc biệt cả, em nấu gì thì nấu nhiều hơn một chút, mang qua cho anh là được.”
Hiểu ý Dịch Dương, Lý Thính Vân gật đầu, miệng nói: “Vậy em đi trước đây.” Rồi bế Tam Oa bước ra cửa.
Cô rời đi với dáng vẻ như đang vội vàng rút lui. Dịch Dương nhìn theo, chỉ cảm thấy cô vợ nhỏ của mình lâu không gặp mà giờ lại thẹn thùng như thế. Đã là vợ chồng bao nhiêu năm rồi, cô vẫn còn ngại ngùng.
Lý Thính Vân đi ngang qua phòng bên cạnh, gọi Tiểu Lý dậy. Tiểu Lý đang dựa vào đầu giường nghỉ ngơi, nghe thấy tiếng động liền giật mình tỉnh dậy, miệng đáp lại rồi nhanh chóng bước xuống giường đi đến phòng bệnh của Dịch Dương. Vừa bước vào, cậu ấy nhìn lướt qua và thấy đoàn trưởng Dịch đã tỉnh.
Cậu ấy vội vàng nói: “Đoàn trưởng Dịch, anh tỉnh rồi ạ? Vừa rồi chị dâu qua đây.”
Dịch Dương chỉ “ừm” một tiếng, nghĩ thầm, cần gì cậu nói, tôi đã thấy hết rồi. Người mới tỉnh dậy thường sẽ cảm thấy khô miệng, Tiểu Lý theo thói quen tiến đến bàn, chuẩn bị rót nước cho đoàn trưởng Dịch: “Đoàn trưởng Dịch, anh có muốn uống nước không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT