Lý Thính Vân lén liếc nhìn Dịch Dương một cái, không nói gì.
Cô chỉ nghĩ rằng cho anh uống thêm một chút nước linh tuyền, mong anh nhanh chóng khỏe lại.
Dù sao cô cũng không có ác ý, còn Dịch Dương nghĩ thế nào thì cô cũng mặc kệ.
“Em nghĩ anh ngủ lâu như vậy, chắc khát nước...” Cô nhỏ giọng lẩm bẩm.
Dịch Dương: “... Cảm ơn em mỗi ngày kiên trì sáng chiều đều đến cho anh uống nước.”
Giả vờ như không hiểu ý trong lời nói của anh, Lý Thính Vân cười tươi với anh: “Không có gì, đây là việc em nên làm mà.”
Dịch Dương còn muốn nói gì đó, nhưng đột nhiên im lặng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play