“Ơ...” Tôn Đại Cương ngây người trong giây lát.
Sau đó, anh ta cẩn thận quan sát lại Lý Thính Vân một lần nữa. Một người phụ nữ trông mảnh mai, xinh đẹp mà lại nghiêm mặt nói muốn ra tay, nhìn thế nào cũng thấy kỳ cục.
Anh ta không biết cô nói thật hay chỉ dọa. Giờ anh ta đang vội đi huấn luyện, không có thời gian lằng nhằng ở đây. Với lại, chỉ dựa vào dáng vẻ nhỏ nhắn của cô, còn nhỏ hơn cả Quan Mộng Đình, nếu thật sự động tay động chân, ai chịu thiệt còn chưa biết.
Anh ta không sợ, cũng không lo Quan Mộng Đình sẽ thiệt thòi.
Tôn Đại Cương qua loa đáp: “Đều là người cùng một đơn vị, động tay động chân không hay ho gì. Cô yên tâm, đều là hàng xóm cả, tôi sẽ bảo với Quan Mộng Đình bớt gây sự lại.”
Nói xong, anh ta không đợi Lý Thính Vân trả lời, đã vội vã bỏ đi.
Lưu Thúy nhìn bóng lưng anh ta, khẽ nhổ một cái: “Nhìn cái dáng vẻ đó, rõ ràng là đứng về phía Quan Mộng Đình, lời nói trong ngoài đều đang trách chúng ta.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play