Nghe tiếng mẹ, Nhị Oa hí hửng đưa mấy con giun đất trong tay ra khoe: “Mẹ ơi, đây là quà con tặng mẹ nè.”
Mấy con giun đất dài ngoằng màu hồng còn lấm lem bùn đang ngọ nguậy trong lòng bàn tay nhỏ xíu của Nhị Oa, khiến Lý Thính Vân nổi cả da gà, cô cố gắng mỉm cười: “Cảm ơn Nhị Oa, nhưng con bắt chúng lên thế, cha mẹ của chúng sẽ buồn đấy.”
Nhị Oa cười “he he” cúi xuống bới đất thêm, tìm ra con giun khác to hơn, rồi giơ lên: “Mẹ xem, con tìm được mẹ của chúng rồi này, chắc là chúng sẽ không buồn đâu nhỉ?”
Lý Thính Vân: “…”
“Cảm ơn con, Nhị Oa.” Cô nắm lấy tay cậu bé, giũ mấy con giun xuống đất, kéo cậu bé đi rửa tay: “Giun đất chắc không thích chơi với chúng ta đâu.”
“Tại sao ạ?” Nhị Oa ngây thơ hỏi: “Con thấy chúng rất thích chơi với con mà.”
Cô không trả lời, chỉ dặn Đại Oa đi rửa tay, rồi chuẩn bị ăn cơm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT