“Vâng.” Lý Thính Vân không để ý đến lời mẹ Dịch nói, dù sao suy nghĩ của bà cũng là do nguyên chủ gây ra. Cô đáp: “Các con của con đều ở đây, làm sao con có thể bỏ chúng mà chạy được?”
Mẹ Dịch càng thêm lúng túng khi nói xấu con dâu sau lưng mà lại bị chính con dâu bắt gặp. Lý Thính Vân bước đến, mỉm cười nói: “Mẹ, trước kia là con nghĩ chưa thông, giờ thì thông suốt rồi, một gia đình phải ở bên nhau mới tốt. Nếu không, lần sau quay lại, chẳng phải là không chỉ Nhị Oa mà Tam Oa cũng không nhận ra cha nữa sao.”
Thấy con dâu không để bụng lời mình vừa nói, mẹ Dịch thở phào nhẹ nhõm, đáp: “Các con không thể chờ vài ngày nữa rồi đi sao? Sao phải vội thế?”
Dịch Dương mời mẹ vào nói chuyện, còn Lý Thính Vân rót cho bà một ly nước. Dịch Dương nói: “Mẹ, cũng không gấp lắm đâu ạ. Con đã về cũng khá lâu rồi, con cũng nhớ các đồng đội của mình. Hơn nữa, A Vân cũng muốn ra ngoài xem chút. Nhân lúc thời tiết chưa quá lạnh, đi sớm một chút để lỡ trời lạnh, bọn nhỏ đi sẽ không quen.”
Lời Dịch Dương có lý, mẹ anh gật đầu đồng tình: “Cũng phải. Chỉ là con về lâu như vậy mà mẹ với cha con vẫn chưa nói chuyện được bao nhiêu.”
Dịch Dương cười: “Không sao đâu mẹ, sau này còn nhiều cơ hội mà.”
Lý Thính Vân cũng định góp lời thì nghe thấy tiếng Tam Oa từ phòng ngủ bên cạnh. Đoán chừng là bé đã thức dậy, cô vội vào phòng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play