Lý Thính Vân vẫn còn đang suy nghĩ buồn bã về việc không thể tắm trong không gian, chợt nghe câu nói đó, cô không khỏi sững sờ.
Đến khi phản ứng lại, cô đổ mồ hôi như mưa.
Cô không có nhiều ký ức của thân xác này, đương nhiên cũng không biết câu nói vừa rồi cô có nói với Dịch Dương hay không, cô chỉ đoán và nói bừa thôi.
Nhìn vào ánh mắt nghi hoặc của Dịch Dương, Lý Thính Vân khô khan cười một tiếng, nói: “Vậy à? Chắc là em đã từng nói rồi, chỉ là anh không nhớ mà thôi.”
Dịch Dương nhíu mày, định mở miệng, lại thấy cô phất tay, nói: “Câu đó em có nói với anh hay không không quan trọng đâu, quan trọng nhất là em thật lòng ủng hộ sự nghiệp của anh. Mấy đứa trẻ trong nhà, em sẽ chăm sóc thật tốt, anh cứ yên tâm.”
Dịch Dương gật đầu, nói: “Anh biết là em đã thay đổi nhiều, đối với hai đứa lớn tốt hơn trước rất nhiều. Anh không yêu cầu gì nhiều, chỉ cần em không đối xử tệ với bọn trẻ như trước, không để chúng đói là được.”
Lý Thính Vân im lặng một lúc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT