“Sao lại có thể được?” Anh ta bật cười: “Ba mươi năm rồi, đó chỉ là một cái quán chết. Nếu còn có người sống trong đó…”
Anh ta nói đến đây thì dừng, đôi mắt sâu thẳm nhìn thẳng vào Chúc Ninh, hỏi: “Cô nghĩ đó là người hay ma?”
Nghe cũng hợp lý.
Tại sao một cái quán đã đóng cửa từ ba mươi năm trước mà hệ thống lại bảo cô đi cứu người sống sót?
Người đã sống trong khu vực ô nhiễm suốt ba mươi năm qua, liệu có còn thật sự là con người không?
Nếu không phải con người, tại sao hệ thống lại yêu cầu Chúc Ninh cứu họ?
Hệ thống này vốn là một hệ thống tốt, mục tiêu là thanh lọc các vùng đất bị ô nhiễm, bảo vệ ngôi nhà của nhân loại, chắc chắn không phải loại làm chuyện mờ ám.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT