Bộ đồ bảo hộ Người Dọn Dẹp của bọn họ vẫn còn điện, ban đầu Lý Niệm Xuyên định dùng điện của mình để sạc cho máy tính, nhưng sau khi cắm vào thì hoàn toàn không có phản ứng. Khu vực ô nhiễm này thậm chí còn có thể khiến cho đồng hồ bên trong đồ bảo hộ ngừng chạy nên e là việc này chẳng có tác dụng gì.
Hoàn toàn không thể khởi động máy tính, thứ duy nhất còn có thể sử dụng được là một cuốn nhật ký công tác. Khi mọi công nghệ đều bị tước bỏ, chữ viết mới là cách lưu giữ thông tin bền lâu nhất.
Cuốn sổ này rất cũ, đã ố vàng, mà cũng không phải loại sổ tay chính quy, nó chỉ là mấy tờ giấy được ai đó dùng kim bấm ghim lại với nhau, trông khá là qua loa.
Có lẽ vì đã có máy tính để ghi chép nên cuốn nhật ký công tác này chỉ được dùng như bản dự phòng, hoặc dùng để làm giấy nháp.
Chúc Ninh, Lý Niệm Xuyên và Từ Manh cùng ghé đầu lại, chỉ thấy trên bìa cuốn nhật ký ấy viết một dòng chữ: “Báo cáo quan sát thôn Hạnh Phúc”.
Nét chữ của người viết vô cùng mềm mại, có thể nhận ra trình độ văn hóa cũng khá cao. Nhiều khả năng đây chính là của bà lão vừa rồi áp sát cửa sổ kia.
Tại sao lại phải quan sát một cái thôn? Bà ta là học giả sao? Cái này chẳng phải là đang xâm phạm quyền riêng tư của người ta sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT