“Có phải chúng ta đã từng đi qua chỗ này rồi không?” Chúc Ninh vẫn đang nghĩ ngợi thì phía trước đột nhiên vang lên một trận xôn xao.
“Chúng ta đã đi bao lâu rồi? Chắc cũng nửa tiếng rồi phải không? Sao vẫn chưa ra khỏi đây nữa?” Một giọng nói khác cũng vang lên trong kênh liên lạc.
Vừa rồi Chúc Ninh mải nói chuyện nên không để ý, giờ mới phát hiện ra đúng là có gì đó không ổn. Cái thôn này không lớn, bọn họ lại nóng lòng rời đi nên bước chân cũng rất nhanh. Theo lý thuyết thì bọn họ đã phải tới cổng thôn rồi.
Nhưng cổng thôn đâu? Cái cây hòe già ở đầu thôn đâu?
“Thử lại một lần nữa đi.” Có người nói trong kênh công cộng. “Mọi người đừng hoảng.”
“Đi thêm lần nữa, đi thêm một lần nữa.” Một người khác phụ họa, anh ta vẫn luôn lặp đi lặp lại những lời này. Khi con người sợ hãi, người ta thường dễ lặp lại những lời giống nhau, vì trong tiềm thức họ sợ rằng sẽ không thể ra ngoài được.
Chuyến trở về này họ đã đi được một nửa đường rồi, chỉ cần ra khỏi cái thôn hoang, băng qua bãi cỏ cao kia nữa là có thể về nhà rồi, hy vọng đang ở ngay trước mắt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play