Edit+beta: Idylie.
Mộc Huỳnh nghe thấy tiếng lẩm bẩm kia thì chỉ biết im lặng liếc người nọ một cái, thản nhiên nói:
“Bảo là ‘chơi cẩu’ cũng được thôi. Nhưng các người đừng nhìn hiện tại tình hình có vẻ còn an toàn mà lơ là. Nếu không liều mạng nâng cao năng lực bản thân, rất có thể sẽ bị đào thải lúc nào không hay.
Đám quái mạnh hơn hoặc là đang bị nhốt trong phó bản, hoặc là vẫn chưa xuất hiện. Nhưng sớm muộn gì cũng sẽ xuất hiện. Một ngày nào đó, phó bản sẽ hoàn toàn dung hợp với thế giới thực. Khi đó, chúng ta dựa vào cái gì để sống sót?
Dựa vào vòng bảo hộ của lãnh địa sao? Để duy trì được nó mỗi ngày phải tiêu tốn một lượng tiền khổng lồ. Trong các người có bao nhiêu người ở yên trong lãnh địa mà vẫn kiếm ra tiền? Nên nhớ, thực lực mới là thứ quan trọng nhất. Tăng thực lực là để giữ mạng, rồi mới nói tới chuyện sống tốt hơn.
Vì chút tài vật trong phó bản mà đâm đầu vào lúc chưa đủ khả năng, liệu có đáng? Lúc quái vật còn đang bị nhốt, không tranh thủ thời gian nâng cao bản thân thì chờ đến khi chúng tràn ra rồi mới luyện cấp à? Các người đã học xong toàn bộ kỹ năng chưa? Luyện đến đâu rồi? Cấp có đủ cao chưa?
Đừng coi chuyện này là trò chơi. Đừng nghĩ thấy quái là phải giết, có phó bản là phải nhanh chân càn quét cho bằng được. Chúng ta mới nhận chức được bao lâu?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT