Trên sơn đạo, hai người Phương Minh cùng Lăng Duy cứ trên dưới nhìn nhau như vậy, vẻ mặt của hai người đều rất quái dị, nhất là sau khi Lăng Duy đọc hiểu hàm ý trong ánh mắt của Phương Minh.
Cho dù là không thấy mặt mình, nhưng nhìn hai tay của mình, rõ ràng làn da đã trở nên xạm màu cùng lỏng lẽo, Lăng Duy có thể tưởng tượng ra được lúc này gương mặt của bản thân là dạng gì.
Thật ra, ở trước khi Phương Minh chưa xuất hiện, Lăng Duy cũng đã từng thấy biến hóa của tay mình, chỉ là cậu ta cho rằng đó là biến hóa do leo núi đưa đến, dù sao tuy rằng cậu ta trẻ tuổi nhưng thiếu khuyết vận động, cộng thêm bị tửu sắc móc rỗng thân thể, khi leo lên núi vẫn luôn cảm thấy rất mệt, nhiều khi còn lấy tay chống đỡ sức nặng của cơ thể, cậu ta cảm thấy vì vậy mới khiến tay bản thân bị bẩn đi.
Không bò nổi liền đặt mông ngồi xuống nghỉ ngơi, mệt mỏi liền trực tiếp ngủ, ở đây không có đêm tối, bầu trời vĩnh viễn sáng sủa như ban ngày, quan trọng nhất là ở chỗ này cậu ta còn không cảm thấy đói khát.
"Phương... Phương Minh, hiện tại tôi là bộ dáng gì?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play