Nhưng đã một năm trôi qua, tuy rằng giữa Trương Diễm cùng Trần Trạch đã từng mâu thuẫn cũng cãi nhau, nhưng cho tới bây giờ hai người vẫn chưa từng chia tay, như thế khiến cho Trương Thục Kỳ các cô ấy âm thầm lấy làm kỳ, cuối cùng Trương Thục Kỳ chỉ có thể đổ cho một điểm: Cái yêu tinh này sống tốt.
Dưới tầng ký túc xá, xe thể thao của Trần Trạch cực kỳ càn rỡ đậu ở chỗ này, đợi khi thấy Trương Diễm xuống tới, lập tức vẫy chào hô lên: "Diễm Diễm, bên này!"
Mặc dù đã gặp trường hợp như vậy ngay trước mặt rất nhiều bạn học, nhưng mỗi lần nghe được Trần Trạch gọi mình là Diễm Diễm, trong lòng Trương Diễm đều cảm thấy một trận ác hàn, những lúc như vậy cô ấy đặc biệt thống hận cha mẹ của mình, không thể cho mình một cái tên thanh tân thoát tục hơn một chút được sao?
Không trông mong cha mẹ mình có thể có văn hóa giống cha mẹ Tử Du, nhưng chí ít cũng có thể được như Đường Tư Tư chứ, không được nữa thì Đường Điềm Điềm cũng có thể mà.
Không nói trong lòng Trương Diễm đang âm thầm hận tới mức nào, giữa lúc Trần Trạch chuẩn bị mở cửa xe, ở phía sau hắn đột nhiên có tiếng động truyền đến, khi quay đầu lại nhìn thấy một đám nam vây quanh một người thanh niên mặc vest trắng đi về phía bên này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT