Sau khi gặp mặt nói chuyện cùng Vương Hâm, Phương Minh quay trở về lâu đài, cự tuyệt ý muốn đi cùng của Vương Hâm, đương nhiên cậu cũng chỉ điểm cho Vương Hâm vài câu, chí ít theo cậu thấy, trong thời gian mười năm tới con đường làm quan của Vương Hâm hẳn sẽ bằng phẳng, nhà họ Vương cũng sẽ không xảy ra bao nhiêu vấn đề.
Thời gian nửa năm, lâu đài cũng giống như Vương Hâm nói không có bất kỳ biến hóa nào, đám người hầu cũng đều còn ở đây, sau khi Phương Minh tiến nhập lâu đài trước tiên liền đi thẳng đến hậu viện, nơi trồng Kiến Linh Thảo.
Chỉ là, vốn là một mảnh Kiến Linh Thảo xanh mượt đã héo rũ toàn bộ, điều này làm cho trên mặt Phương Minh lộ ra vẻ nhức nhối, bất chấp tất cả Phương Minh trực tiếp đi tới trên mảnh đất, lấy tay đào một miếng đất lên, sau khi lật đến mấy hạt giống kia, lúc này trên mặt mới lộ ra dáng tươi cười.
Tám vị tổng giám mục đi theo phía sau Phương Minh thấy hành động của Phương Minh, nguyên một đám mang theo vẻ nghi hoặc, bởi vì bọn họ không biết thần tử làm sao lại cảm thấy hứng thú đối với đám cỏ dại rất bình thường này.
"Thần tử điện hạ đây là thế nào? Lẽ nào những hạt giống này lai lịch gì rất lớn sao?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT