Sau khi hai vị giáo sĩ nghe được lời nói của Phương Minh, gương mặt trở nên âm trầm, vẻ mặt của Adrian cũng là có chút xấu hổ, ai bảo lúc trước ông ta đã nói muốn lời chúc phúc của Chúa soi sáng mỗi một tấc đất kia chứ.
Phải biết rằng giáo hội phương Tây của bọn họ tuy rằng mạnh mẽ, nhưng vẫn phải tuân thủ quy củ của thế tục, tuyệt đối không cho phép dùng sức mạnh cưỡng ép cư dân bình thường. Đây là điểm mấu chốt, nếu như có người dám phá hỏng ranh giới cuối cùng này, coi như là giáo hội cũng không bảo vệ bọn họ được, bọn họ sẽ bị toàn bộ thế lực ở thế tục cùng chính khách vây công.
"Cậu Tần, vinh quang của Chúa nhất định đều sẽ soi sáng đến mỗi một tấc đất, chẳng qua chúng tôi muốn phân biệt nặng nhẹ trước một chút, trước tiên nên vẩy nước thánh vào khắp phòng ở của cậu đã, sau đó lại đến phiên mấy nơi như hoa viên này."
Adrian buộc lòng phải đứng ra hoà giải, chẳng qua Phương Minh vẫn kiên quyết như cũ, cậu chỉ luôn lắc đầu, hai vị giáo sĩ thấy thái độ kiên quyết của Phương Minh, trên mặt lộ ra vẻ giận dữ, trước đây ở những nơi bọn họ từng đi tới làm gì có người dân nào dám không vui vẻ nghênh tiếp bọn họ chứ?
Phương đông chính là một nơi ngu muội, người ở đó dốt nát cùng ngu xuẩn như nhau.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play