Thường Tuy quan sát sắc mặt của Tương Hòa Tụng, không rõ hắn có để tâm hay không, nên y tiếp tục nhắc nhở thêm một câu.
“Hơn nữa, từ trước ta đã cảm thấy khó hiểu. Nhị hoàng tử vượt ngàn dặm đến đây, thực sự chỉ vì xích tâm tinh quặng thôi sao?”
Xích tâm tinh quặng đúng là rất quý giá, ngay cả với Tương gia cũng là một món tài sản không nhỏ, nhưng không đáng để một hoàng tử vì nó mà mạo hiểm.
Tương Hòa Tụng vẫn còn đang suy nghĩ về khả năng tồn tại của Xích Tâm Linh, nghe vậy bỗng ngước mắt nhìn Thường Tuy, trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc, rồi nhanh chóng chuyển thành sự tán thưởng.
Thường Tuy theo bản năng cảm thấy biểu cảm của Tương Hòa Tụng hơi lạ.
Không phải chứ? Hắn không thật sự bỏ ngoài tai lời y đấy chứ?
“Ta nói nghiêm túc đó, Tụng ca.” Y nhấn mạnh. “Nhị hoàng tử từng nhắc đến ‘nó’ với một tu sĩ Ngự Linh kỳ. Ta không biết ‘nó’ là thứ gì, nhưng chắc chắn phải là một bảo vật đủ để khiến hoàng tử tự mình mạo hiểm.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play