Thường Tuy bất ngờ cắn lấy hắn khiến Tương Hòa Tụng không kịp đề phòng. Đến khi hắn phản ứng lại, đã thấy mình đứng trong sân nhỏ nơi mình từng sống thuở bé, cùng Tiểu Tuy đang thảo luận về bài học hôm nay.
Ngoài cửa sổ, bóng cây lê đổ lên trang sách trắng đen rõ ràng của họ. Hắn ngẩn ngơ thất thần.
“Tụng ca, Tụng ca?” Tiểu Tuy kéo tay áo hắn gọi, nghiêng đầu nghi hoặc: “Huynh sao thế? Tụng ca?”
Ánh mắt đen trắng rõ ràng của Thường Tuy đầy lo lắng, làn da non nớt dưới ánh nắng gần như trong suốt.
Hắn phải bảo vệ y cho thật tốt.
Gần như ngay lập tức, trong lòng Tương Hòa Tụng hiện lên một câu nhưng rất nhanh, hắn lại cảm thấy hình như mình đã quên mất điều gì đó.
Đã quên mất chuyện gì?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT