Nàng nhất định phải cao cao tại thượng, bởi vì nàng là Thiếu Cung chủ của Phiêu Miểu Cung, nhất cử nhất động của nàng, đều đại biểu cho Phiêu Miểu Cung, đều bị vô số người nhìn chằm chằm, bị Thượng Quan Hi Nhi nhìn kỹ.
Cho đến khi nàng thậm chí quên mình rốt cuộc vì sao mà mình sống, chỉ biết cố gắng tu luyện, không ngừng tu luyện, liều chết tu luyện, phảng phất, chỉ cần tiếp tục tu luyện, nàng sẽ có được giải thoát.
Nhưng giờ phút này, khi nàng nhìn thấy toàn bộ dân chúng Thiên Lôi thành đều nhìn mình, loại mong đợi, khẩn trương, lo lắng, ánh mắt giống như là lúc nhìn một người thân, trong lúc đó trái tim Mộ Dung Băng Vân đột nhiên như hóa giải.
Nàng không biết mình bị làm sao, nhưng nước mắt lại không ngăn được mà chảy xuống.
Nàng muốn hết sức bảo trì sự cao ngạo của mình trước mặt mọi người, duy trì sự cao cao tại thượng của mình, cho dù bị Tần Trần áp chế, bắt nạt, thậm chí tra tấn, nàng cũng có thể cắn răng, ra sức phản kích, thế nhưng giờ khắc này, nàng không làm được gì cả, cái gì cũng làm được.
Bởi vì trong lúc đó, nàng tựa như tìm được ý nghĩa sống sót của một người, tìm được ý nghĩa nhân sinh, tìm được nàng từ khi sinh ra, liền mất đi bản tính.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play