Lúc băng qua vùng núi hoang vu, chẳng hề gặp cướp. Vậy mà vừa đặt chân lên con đường lớn bằng phẳng, gần đến thành phố, lại bị chặn cướp? 
Elliott buông Thư Lê ra, giải thích: "Thành Daotto là trung tâm lớn ở phía Tây để quốc Dalia, nằm gần một dãy núi giàu khoáng thạch tinh thể. Trong thành tập trung nhiều thợ khai thác và tinh luyện khoáng thạch lành nghề, thương nhân qua lại tấp nập, nên đương nhiên trở thành miếng mồi béo bở cho bọn cướp." 
Lũ cướp rất thông minh. 
Vùng núi hoang dã tuy ít rủi ro, nhưng lợi nhuận cũng chẳng bao nhiêu. Mai phục mười ngày nửa tháng chưa chắc đã kiếm được món hàng đáng giá, chẳng bõ công. 
Ngược lại, trên con đường huyết mạch dẫn vào thành phố, lữ khách đi lại nhiều như mắc cửi, ngày nào cũng có thể ra tay, lợi nhuận dồi dào. Nhược điểm duy nhất là rủi ro cao, dễ bỏ mạng. Nhưng nếu một phi vụ thành công, vơ vét được tiền tài, châu báu, thậm chí cả mỹ nhân, bán đi là đủ sống hoang phí hơn một năm trời, sung sướng như thần tiên. 
"Cướp bóc hoành hành ngang ngược thế mà không ai quản sao?" Thư Lê cau mày. 
"Ý em là thành phố Daotto sao?" Elliott đẩy cửa sau xe ngựa, nhẹ nhàng nhảy xuống. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play