Rời khỏi nhà Đỗ Chi Mai, Nguyên Thịnh đưa túi ô mai cho Vương Thủy Hoa: "Này, anh không thích ăn ô mai."
Vương Thủy Hoa ban đầu không định nhận, nhưng nhìn thấy ánh mắt thèm thuồng của em trai, cô bé liền nhận lấy: "Cảm ơn anh."
"Không có gì. Vậy anh về trước đây." Nguyên Thịnh phẩy tay, xoay người bước vào nhà.
Triệu Tuế Tuế nhìn theo nhưng không nói gì. Chuyện của hai người, cô không tiện xen vào.
Có lẽ là nhận thức được thời gian anh em ở bên nhau sắp kết thúc, những ngày sau đó, Triệu Tuế Tuế gần như lúc nào cũng lẽo đẽo theo sau anh trai như cái đuôi, giống như hồi bé, đi đâu cũng đi cùng nhau.
Nhưng lúc này, nơi duy nhất có thể đến chơi chỉ có sân trượt tuyết. Gần như sáng nào Triệu Tuế Tuế cũng ra ngoài trượt vài vòng cho khỏe người.
Mười năm đóng quân ở huyện Hà, sư đoàn Tung Sơn chỉ xây hai sân trượt tuyết. Sau này có muốn trượt tuyết cũng chưa chắc đã có cơ hội, vì thế, bọn trẻ trong khu tập thể gần như ngày nào cũng đến đây chơi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play