Yêu cầu Hồ Bắc Lai rời khỏi khu tập thể là do An Hân lặng lẽ đến phòng ban khu tập thể nhờ Trần Tú Hòa và chủ nhiệm Chu.
Trần Tú Hòa và chủ nhiệm Chu cân nhắc đến sự ngang ngược của Hồ Bắc Lai, thêm vào đó cậu ta vốn không phải là người nhà của quân nhân. Nếu cậu ta sống yên ổn thì không sao, đằng này từ sau khi đến khu tập thể, cậu ta thường xuyên bắt nạt trẻ con. Ban khu tập thể cũng biết sự khó xử của An Hân nên chuyện này để họ làm.
"Sao lại muốn cháu trai tôi rời đi? Trời rét thế này, chúng tôi phải làm sao trở về?" Bà Hồ không ngờ khu tập thể muốn đuổi cháu mình đi. Cả nhà bà đến đây vốn là để lánh nạn, mới có hai tháng đã phải về, tin tức ở quê vẫn chưa lắng xuống, bây giờ quay về, e là mọi chuyện lại bị khơi lên.
"Khu tập thể cho Hồ Bắc Lai ba ngày để chuẩn bị đồ đạc rời đi. Đến lúc đó mà cậu ta không đi, sẽ có người đến đưa cậu ta đi." Từ An Hân, Trần Tú Hòa biết được chuyện Hồ Bắc Lai gây rối ở quê. Bà biết đây không phải là lần đầu tiên cậu ta gây họa. Một người như vậy không thể ở lại khu tập thể, nhỡ đâu lại làm bị thương con cái nhà khác thì sao?
Mẹ Quản nhận được lời hứa của ban khu tập thể, biết bố mẹ Hồ Bắc Lai không thể chạy trốn, bà hừ lạnh với Hồ Bắc Lai đang trốn sau lưng bà nội, xoay người đi đến bệnh viện. Cháu trai bà đang nằm viện, bà không thể trơ mắt nhìn cháu chịu khổ nên mới đến nhà An Hân để trút giận.
"Bà lão kia có phải mẹ ruột của Hồ đoàn trưởng không nhỉ?" Triệu Tuế Tuế thấy bà Hồ đang cầu xin An Hân. Không cần nghe cũng biết bà ta muốn An Hân đưa tiền.
Chu Thiến Thiến quay đầu liếc nhìn bà Hồ,"Chắc chắn không phải mẹ con ruột. Thiên vị quá thể."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT