Trên đường trở về, Triệu Tuế có thể ngồi xe bò thay vì phải đi bộ.
Dọc đường đi, mọi người đều tính toán xem ngày mai mình sẽ được chia bao nhiêu lương thực, sau khi chia lương thực sẽ ăn gì. Chủ đề được bàn tán nhiều nhất chính là ăn bánh bao trắng và cơm gạo trắng.
Triệu Tuế dựa vào xe bò, nhắm mắt nghỉ ngơi, nghe những lời của các bác, các chú, cô cảm thấy đàn ông mà buôn chuyện thì cũng không thua kém gì phụ nữ.
Bỗng nhiên có người chạm vào vai, Triệu Tuế mở mắt ra nhìn Điền Ngũ Muội: "Thím Điền, có việc gì vậy ạ?"
Điền Ngũ Muội chà chà tay, nhỏ giọng nói: "Đồng chí Tiểu Triệu, cô có phiếu vải dư không? Tôi muốn đổi với cô lấy gạo."
Triệu Tuế nhìn Điền Ngũ Muội, tháng trước cô đúng là có được phát mấy tấm phiếu vải, ngay cả phiếu công nghiệp cũng được phát một tấm. Tuy nhiên, lấy lương thực ra đổi với cô chẳng phải là tăng thêm lương thực dự trữ cho cô sao? Lương thực trong không gian còn rất nhiều, cô vẫn muốn bán ra ngoài kiếm tiền nữa mà, nên cô đáp: "Tôi không có."
Điền Ngũ Muội nghe xong cũng không thất vọng, bà còn tưởng Triệu Tuế sẽ có, bởi vì quần áo của Triệu Tuế đều không có miếng vá nào, cho dù có bộ nào giặt đến bạc màu thì cũng không hề rách rưới.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play